Có rất ít chuẩn bị cho lời kêu gọi của Abram (Abram và Abraham là những tên khác nhau, cũng như Sarai và Sarah, để chỉ về mối liên hệ mới đối với TC từ kết quả của giao ước). Lời hứa của TC đối với Abram biểu trưng một giai đoạn mới trong trình thuật về Yavê. Trước đây ta thấy trình thuật này nói chung về toàn thể nhân loại, nay chúng ta tập trung vào một cá nhân, chẳng bao lâu sẽ thành một gia đình, và sau cùng là một quốc gia.
Sự lựa chọn Abram vẫn là một điều bí ẩn, hoàn toàn nằm trong khởi ý của TC. Lời hứa của TC được chiếm ưu thế bởi từ ngữ "chúc phúc" (năm lần). Những điều TC hứa với Abram sẽ được chứng minh là các dấu hiệu về ơn huệ của TC và nguồn hạnh phúc cho chính Abram. Để trở thành một quốc gia vĩ đại, Abram sẽ cần hậu duệ và đất đai. Danh của Abram có được nhờ kết quả của lòng tin cẩn của ông vào Đấng Yavê, không như trong trường hợp của câu chuyện Tháp Babel, bằng cách tự tạo tên cho mình. Yếu tố cuối cùng trong lời hứa của TC, lời hứa về tất cả mọi dân nước trên địa cầu đều tìm thấy phúc lộc từ Abram, nghĩa là Abram như là mẫu mực phúc lành của TC. Cuối cùng, điều được hiểu là Israel thực sự là trung gian hay biểu trưng cho sự chúc lành của TC đến thế gian (Sir 44:21)
(nguồn: The Collegeville Bible Commentary)
No comments:
Post a Comment